khiển công ty.
_Em...Thật vô dụng,đã hứa là không khóc nữa,thế mà...Anh nói phải,tình yêu bây giờ không quan trọng,em sẽ bắt đầu học tập anh.Đứng dậy điều khiển công ty này.Em sẽ biến nó thành công ty vững mạnh.Hãy tin em.Tôi chùi đi những giọt nước mắt và nở nụ cười.
_Vậy mới đúng là em.Minh Hùng gật gật đầu.
_Nhưng.....phải bắt đầu từ đâu bây giờ?Em chẳng biết gì cả.Câu nói vô tư là một đòn chí mạng.Minh Hùng đang uống trà cũng bị sặc luôn.
_Em thật là.....Đươc rồi,mai anh sẽ đem hết tất cả giáo sư kinh tế giỏi về đây dạy cho em.Còn bây giờ vào thư phòng đọc hết tài liệu công ty đi.Mau lên,không có thời gian đâu.
Tôi vui vẻ lên được một lúc và chọc ghẹo:
_Lão Minh Hùng.
_hả,em nói cái gì?
_lão Minh Hùng.Nói chuyện như một ông cụ thì phải là lão thôi.Haha :big_smile
_Quậy quá đi,vào thư phòng của ba em ngay.Nhanh lên.Anh sẽ kèm em việc học,à mà em trốn học 1 tháng rồi đấy nhớ.mai chuẩn bị đi học đi.
_Dạ,thưa bác.
_Còn chọc à.ANh thọc lét em nè.
Tôi và Minh hùng chạy giỡn trong phòng,chưa bao giờ tôi thấy vui như thế.
Hằng ngày,mở mắt ra,tôi đều thấy Minh Hùng.
Không biết tự bao giờ tôi đã quen nhìn thấy anh và bắt đầu chờ đợi để thấy anh bên tôi
Chap 13
hế nào là yêu
Buổi tối ở nhà tôi,mọi vật chỉ còn là tĩnh lặng,mọi âm thanh đều biến đâu mất rồi.Tôi nhớ cái buổi tối mà ba và anh tôi chưa bị tai nạn quá.Gia đình vui vẻ chứ đâu phải như bây giờ,tôi buồn nhưng buồn thì ích lợi gì mà giờ đây mọi việc đâu quay lại được chứ.Buồn hiu hắt,man mác nhớ về những kỉ niệm,tôi lên mạng.Lúc trước tôi online bây giờ cũng online nhưng tại sao lại nặng lòng thế.Oh,lại trang web này,trang bói toán.
_Hóa ra nó đã cập nhật cái mới rồi cơ à?Gì đây?"tình yêu thật sự",tình yêu ư?Từ lúc đi Mỹ đến giờ,Tiểu Phong chưa gửi mail cho mình,một bức cũng không.Chẳng lẽ mẹ nói đúng sao,mình và Tiểu Phong chỉ là rung động nhất thời.
"Tình yêu thật sự chính là sự hy sinh.Một trong hai người phải qua những thử thách của tình yêu.tình yêu giống như thanh sôcôla lúc cay đắng lúc ngọt ngào.Tình yêu ban đầu như trò đỏ đen,một là được hai là không.Bạn có thể cho tất cả nhưng không nhận lại được gì hoặc bạn có thể nhận nhưng không cho đi thứ gì.Yêu có nhiều kiểu:yêu thầm,yêu công khai,yêu vụng trộm....Bạn có thể xem như trò đùa,chiến trường...Tình yêu có thể dễ dàng cũng có lúc khó khăn.hãy chọn đúng kiểu yêu cho mình có thể bạn chính là người may mắn nhận được tình yêu thật sự....."
_Tình yêu thật sự ư?Thế nào là yêu?Mình còn chẳng biết yêu là gì nữa là.Chà,còn nhiều đoạn thế.
"yêu là gì?yêu chính là nhận thấy mình cô đơn khi ngồi trong một căn phòng lớn mà thiếu vắng một người.Yêu là có thể khóc khi người ấy cô đơn,khóc khi người ấy thấy buồn,vui khi người ấy hạnh phúc,ghen khi người ta đến với người khác.Đau khổ khi không được quan tâm,phiền muộn khi yêu thầm.Thấy nhớ sau khi chia tay...
_Trời,giải thích đúng tâm trạng thế.mình đã yêu chưa nhỉ?Với Tiểu phong chắc chỉ là một sự rung động.Làm cách nào để biết mình yêu chưa ta?
"Nếu muốn biết bạn yêu chưa thì hãy làm một trắc nghiệm nhỏ nhé!Nhớ kêu người mà bạn thấy quan trọng cùng làm nha(không có cũng được.)
1.Khi nhắm mắt lại,bạn nghĩ đến ai?
a]người bạn ghét nhất (1đ)
b]người bạn đang yêu(hiện tại nhé) (2đ)
c]chẳng ai cả (0đ)
2.khi thấy buồn bạn nghĩ đến ai?
a]người luôn ở cạnh bạn,bạn thân chẳng hạn (2đ)
b]ba,mẹ (0đ)
c]ghét nhất là ai nè (1đ)
3.Ai luôn là người ở bên bạn?
a]bạn thân(1đ)
b]"người ấy" (2đ)
c]ba,mẹ (0đ)
4.Bạn có để ý ai chưa?
a] có (2đ)
b]không biết (1đ)
c]không (0đ)
TỔNG KẾT:
1-4đ:rất tiếc,bạn chưa có người yêu.Cố gắng tìm một nửa của mình đi nhé.
4-8đ:chà,đang "cảm nắng" rồi đấy.Cố giành lấy trái tim người ta đi nha.
12đ:Chúc mừng,bạn đã có tình yêu thật sự.
_Uhm....1.a 2.a.3.a.4.b=6đ.Không phải Tiểu Phong,khi nhắm mắt tại sao mình luôn nghĩ đến Minh Hùng.Tại sao mình lại nhớ đến anh ta?Chẳng lẽ mình thích Minh Hùng?......Tầm bậy,chẳng đúng tí nào.Trang web nhảm nhí.Nhưng nó cũng đúng được một phần.Về Tiểu Phong,có lẽ mình chỉ xem Tiểu Phong là anh trai vì mình chưa bao giờ nghĩ đến việc kết hôn với anh ấy.Chỉ đơn giản như một đứa con nít níu giữ lấy món đồ chơi ưa thích thôi sao?
Tôi miên man suy nghĩ mặc dù nó chỉ là điều mông lung.
Chap 14
ời đồn
Đứng trước trường học,tôi không dám bước vào.Trốn học một tháng,tôi sợ.....Đứng suy nghĩ mãi bỗng nhiên,một bàn tay ai đó đặt lên vai tôi.Giật mình,với bộ mặt đáng sợ nhất tôi quay lại.Tôi bất ngờ khi thấy Minh Hùng đã đứng sau tôi tự bao giờ.
_Này,em dọa ma anh đấy à?Anh chẳng sợ đâu.Anh véo má tôi.
_Ơ, không,em xin lỗi.Mới sáng sớm,anh đứng đây làm gì thế?Tôi lắp bắp.
_Đi học,em hỏi gì nhảm thế.Bỗng nhiên anh tiến lại gần tôi,phản xạ tự nhiên,tôi lùi lại.Mặt anh từ từ tiến đến gần,tôi nhắm nghiền mắt lại.Mặt đỏ bừng.Rồi,anh dừng lại,cười.Mở một mắt ra,tôi hỏi anh:
_Này,anh cười gì thế?
_Mặt em...đỏ ửng.
_Hả?À......em vào trường đây.Quá xấu hổ,tôi đi nhầm hướng khác.
_Ê,vào trướng hướng này mà.
_Ơ,em nhầm.Xin lỗi,Mặt tôi càng đỏ thêm.
_Khoan đã,tại sao em lại đỏ mặt?Câu hỏi bất ngờ của anh khiến tôi bối rối.Không biết trả lời thế nào,tôi nói đại:
_Em...hồi sáng em ăn ớt hơi nhiều cho nên....Tôi gãi đầu và tiếp lời.mà anh tiến lại em chi vậy?
_Bởi vì anh.....muốn chọc em.
_Đó là lý do à?Anh là đồ đáng ghét.Em mặc kệ anh.Tôi bỏ vào trường.
_Khoan,chờ anh với.Anh đuổi theo tôi.
Sau khi chúng tôi đi,những người xung quanh xì xào bàn tán.Giông bão sắp nổi lên.Trong tiết học,tôi nhận thấy Minh Hùng đang nhìn tôi.Ánh mắt anh dịu dàng trìu mến nhìn tôi.Ngày qua ngày tôi càng nhận thấy mình không thể đồi mặt với anh.Thầy giáo vẫn đang giảng bài.Và một cậu bạn vỗ vào lưng tôi.Mọi người xung quanh nhìn vào tôi mà cười.Chẳng thể hiểu vì sao rồi Minh Hùng gỡ từ lưng tôi một mảnh giấy:ĐỒ CON RÙA.Tôi sượng chín người không nói gì.Rồi anh quát:
_Ai đã bày trò này.Anh tức giận thực sự.Tại sao nhỉ,người bị chọc là tôi mà.
Thầy giáo và mọi người im lặng.Nhưng năm phút sau,tiếng xì xầm ồn ào vang lên.Tôi nhận thấy nó như vọng trong tai mình.Nhức đầu quá,tôi gõ gõ trán như muốn trấn tĩnh lại mình.
_Mày thấy chưa,nó và