| DuyVN (Admin) 07.03.2013 / 14:12 |
đều là kẻ thù tôi hết thảy.
Nhưng cũng có thể chính vì vậy mà tôi và anh hợp nhau. Tôi đã từng nghe nói rằng, nếu một chàng trai và một cô gái muốn thuộc về nhau, họ phải khớp với nhau đến bao giờ đủ một trăm phần trăm thì thôi. Brian chiếm 50, tôi 50, và thế là cùng với nhau, hai chúng tôi làm nên một trăm phần trăm tròn vành vạnh.
Tôi đã như người chết rồi cái ngày Brian vĩnh viễn bỏ tôi lại một mình trên Trái Đất. Một tai nạn đáng nguyền rủa, một vụ đâm xe rồi bỏ chạy trên đường làng vắng vẻ. Trái tim tôi vốn mềm yếu vì một chuyện buồn trong quá khứ. Tôi đã phải nằm hàng tuần trong bệnh viện để có thể gột bỏ được nỗi đau mất đi Brian.
Và cũng giống với những người khác khi gặp phải chuyện đau đớn đến mức tuyệt vọng, tôi tìm đến Thượng Đế. Nói đúng hơn là tôi quay lại với Thượng Đế. Bởi trước đây, một lần trong quá khứ, đã rất lâu rồi, tôi đã tin vào Thượng Đế, nhưng Ngài lại làm tôi thất vọng. Ngài đã làm mất đi trong tôi niềm tin.
Cái chết của Brian đã đưa tôi trở lại nhà thờ, bởi cầu nguyện dường như là phương thuốc duy nhất cho nỗi đau của tôi. Brian vẫn đang ôm chặt tôi khi tâm trí tôi quay về với thực tại.
"Anh làm em ngạt thở rồi đó."
Tôi cười nhẹ. Anh thả tôi ra, miệng vẫn cứ mỉm cười mãi thôi. "Anh biết, nhưng nhớ em quá trời. Ngắm nhìn em từ nơi xa tít thế này chẳng bao giờ là đủ cả."
Tôi trố cả mắt. "Mọi người ở trên này làm vậy thật á? Ý em là, họ thực sự quan sát những người còn sống à?"
Brian gật đầu. "Sao lại không?"
Tôi cảm thấy hơi khó chịu khi phải hỏi câu hỏi tiếp theo. "Ngay cả - anh biết đấy - những lúc - à - những phút riêng tư ý mà?"
Anh ngó tôi tủm tỉm cười đầy ngụ ý. "Phút riêng tư...?"
"Thì anh biết đấy, đi tắm này, thay đồ này...?" dù tôi biết thừa là anh đã hiểu tôi định nói gì.
Không thể giả vờ thêm nữa, Brian cười phá lên. "Em sợ anh nhìn trộm em mỗi khi em vào nhà tắm sao?"
"BRIAN!"
Brian mở một nụ cười trấn an.
"Em chưa gặp Thượng Đế nhỉ. Ông ta cổ lỗ sỉ lắm. Mỗi khi đến những "phút riêng tư" là hình ảnh trước mắt bọn anh lại tự động nhòe đi. Thế nên anh chẳng nhìn thấy gì đâu."
Tôi thở ra một hơi nhẹ cả người. Kiểu này không khéo Thượng Đế lại chính là mẫu người lý tưởng dành cho tôi ý chứ.
"Nhưng em lo cái gì nhỉ?" Brian cố bám lấy cái chủ đề chẳng lấy gì làm hay ho này. Tôi đổi luôn chủ đề.
"Thế làm thế nào mà anh tìm được người thân của mình trên này? Em muốn tìm bao nhiêu người. Bố mẹ này, cô em, rồi ông bà em..."
"Dễ ẹc, em chỉ cần tập trung nghĩ về người đó, và thế là em sẽ tự động đến được bên người đó thôi. Em nhắm mắt lại..."
Tôi nhắm mắt lại. Trong vô thức tôi bắt đầu nghĩ đến một cái tên, một cái tên mà tôi đã không được gọi từ rất lâu rồi. Chẳng phải bố mẹ, cũng không phải là thành viên gia đình nào cả...
Và như có một cơn gió cuốn qua, một cảm giác ấm áp bao bọc lấy tôi từ đầu đến chân, thoảng đâu đó là tiếng Brian hốt hoảng gọi tên tôi. Tôi như trượt trong một không gian bất định...
Cơn gió đã qua đi, tôi mở mắt ra. Trước mặt tôi là một chàng trai trẻ, tuy trông rõ ràng là có già dặn hơn lần cuối cùng tôi gặp anh nhưng lại giống hệt với tưởng tượng của tôi về hình ảnh của anh nếu anh đã sống qua tuổi 16.
Anh trợn tròn mắt nhìn tôi, và run run khi bước lại gần tôi.
"Phải em không vậy?" Anh thì thầm, một tay đưa ra chạm nhẹ vào mặt tôi. "Đúng là em rồi."
Nước mắt tôi chẳng hiểu ở đâu bỗng trào ra.
"Em nhớ anh lắm, HwanHee."
Mối tình đầu của tôi.
Chap 3
HWANHEE
Năm tôi bảy tuổi, gia đình HwanHee chuyển đến sống ở nhà bên.
"Mẹ ơi," tôi, một con bé 7 tuổi, thì thầm với mẹ - người bạn duy nhất lúc đó, "con ước gì có một người bạn đến cùng với cái xe chuyển đồ kia. Con muốn có một người bạn."
Và tôi đã có, thậm chí còn hơn cả những gì tôi ao ước. HwanHee là "thằng đàn ông" duy nhất được nhìn thấy cái quần lót Thủy Thủ Mặt Trăng màu hồng của tôi. Cả hai đứa vẫn thường ngủ trưa với nhau trên sàn phòng khách. Năm tháng qua đi, những buổi ngủ trưa đó dần được chuyển vào phòng riêng của tôi. Tôi thì gối đầu lên cái gối bông mềm mại của mình, còn HwanHee dùng bụng của tôi vào mục đích tương tự.
Chẳng có gì là bất bình thường về việc tôi và HwanHee ngủ chung, tay trong tay như ngày xưa cả, bởi hai đứa đối với nhau, không chỉ đơn thuần là một chàng trai và một cô gái ngủ chung trên một chiếc giường. Mỗi người trong hai chúng tôi mang cùng một ý nghĩa đối với người còn lại: sự thoải mái và dễ chịu vô thời hạn.
Và bởi vì HwanHee là người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi ngoài cha mẹ, tôi sẽ còn nhớ như in cái ngày tôi biết được anh sắp ra đi. Tôi đang nằm vắt ngang trên giường, dán mắt vào cái màn hình TV 19 inches đang treo lộn ngược với tôi. HwanHee ngồi bên bàn học, anh cũng đang xem TV, thỉnh thoảng lại phải xì mũi vì cái bệnh cúm kinh niên đáng ghét.
"HwanHee," tôi gọi anh, mắt thì vẫn dính vào cái màn hình. "Mặt cái thằng cha kia là màu xanh hay màu tím vậy ta?".
Ba cái vụ màu mè lởm khởm này là tại vì cái TV hàng rởm của tôi đấy mà, chỉnh ăng ten mãi rồi không được.
"Tím em à," giọng anh có chút gì khác lạ nhưng tôi không để ý lắm.
"Em nghĩ là máu đang dồn lên não em nhiều quá, em cứ tưởng nó là màu xanh chứ." Tôi ngồi thẳng dậy, hơi choáng váng vì máu đột ngột dồn ra khỏi não để dàn đều lại cơ thể.
HwanHee thôi không còn nhìn vào màn hình nữa. Anh quay lại nhìn tôi, cái kiểu nhìn hóm hỉnh đúng kiểu HwanHee.
"Kaylin này, khi anh chết, anh muốn em giữ bộ sưu tập thẻ bóng chày của anh nhé."
"Được thôi," tôi thậm chí cũng chẳng để ý lắm những lời anh nói. Hình như HwanHee có sở thích di chúc bằng miệng các đồ vật của anh lại cho tôi hay sao. Đây đã là lần thứ ba anh muốn tôi nhận bộ sưu tập thẻ bóng chày của anh rồi.
"Và khi anh chết," HwanHee tiếp tục, "anh muốn em giữ tất cả những bộ phim của anh."
HwanHee là một con nghiện phim ảnh, cũng có nghĩa là, về sau, mãi về sau trong tương lai xa lắm, khi nào anh ra đi, tôi sẽ được thừa hưởng hàng nghìn bộ phim luôn. Và thế là tôi gật đầu. Dĩ nhiên, có sao đâu, khi nào anh chết, à, chắc chắn phải là một ông già móm mém rồi ý chứ.
"Và khi anh chết, anh muốn em giữ giùm tất cả những thứ trên bàn học của
Xem bài khác
kiem the private sieu khung,
thực ra là cũng,
Mối tình thời sinh viên,
Thằng em rể quý hoá,
tai phjm ma,
lồn nứng download free,
UC Browser free download,
tai phan mem xem youtube tren dien thoai n73,
Nokia 6130,
LG MG160,
facebook cua kun sexy,
anh sex lon chay nuoc,
phjm hai huoc,
sexy nhất trong bộ bikini,
phim sex hàn quốc,
Choáng với clip nóng,
Father's Day,
Barbie Nga,
Đơn giản chỉ là đam mê,
Xem hình ảnh sex nứng lồn cực đẹp | xuất tinh vào lồn,
phim sex cho điện thoại,
nước mắt,
,
wap sex phim sex 3gp phá trinh nữ sinh,
Andy hiên,
kun sip vang khong mặc quần,sex tải sex mp4,phim-sex-android-apk-samsung,LG C1400,Đụ nhau với cô giáo Loan,xem phim hạt giống tâm hồn, phim 3gp , Quà tặng cuộc sống,,LG GD550 Pure,hiến thân,
Phim sex Vãi lồn bá đạo
Nguyen Lam